Đã trở thành truyền thống gần một thế kỷ qua, những ngày tháng đầu xuân năm mới; trong sự chuyển giao diệu kỳ của đất trời, sự giao hòa, giao cảm, tương thông giữa thiên – địa – nhân cũng là thời điểm để những người cộng sản Việt Nam nói riêng, toàn dân tộc Việt Nam nói chung cùng lắng lại, nhớ về một thời khắc lịch sử, có ý nghĩa quyết định đối với vận mệnh toàn dân tộc: Sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam – ngày 03/2/1930.
Ngót một trăm năm rên xiết, quằn quại dưới ách đô hộ của ngoại bang; nỗ lực hồi sinh với khát vọng cháy bỏng của toàn dân tộc sau rất nhiều mất mát, đau thương vẫn bất thành bởi thiếu một đường lối đúng đắn; một lực lượng tiên phong đủ sức quy tụ, tập hợp sức mạnh toàn dân tộc. Hướng đi, lối thoát cho dân, cho nước tưởng chừng tuyệt vọng. “Đêm sao đêm tối mò mò - Đêm đến bao giờ mới sáng cho?”. Màn đêm đen tối bao phủ lên tiền đồ dân tộc.
Giữa màn đêm mịt mùng ấy, với vai trò mở đường, dẫn lối của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc; ánh sáng cuối đường hầm đã dần hé lộ. Lý luận của chủ nghĩa Mác Lênin đã soi rọi, chỉ cho Nguyễn Ái Quốc cách làm chính trị hiện đại: muốn cứu nước và giải phóng dân tộc thì trước hết phải có “Đảng cách mệnh” để “trong thì vận động và tổ chức quần chúng, ngoài thì liên lạc với dân tộc bị áp bức và vô sản giai cấp mọi nơi”. Sau mười năm bắt tay vào công việc vĩ đại: vừa “thiết kế”, vừa trực tiếp “thi công”; ngày 03/02/1930 Đảng Cộng sản Việt Nam đã ra đời – kết quả của quá trình khảo nghiệm, tìm tòi và chuẩn bị chu đáo cả về chính trị, tư tưởng và tổ chức của lãnh tụ Nguyễn Ái Quốc; trên cơ sở hợp nhất ba tổ chức cộng sản của ba miền Bắc, Trung, Nam Việt Nam. Có kim chỉ nam dẫn đường, có người cầm lái tiên phong, bản lĩnh và trí tuệ; con thuyền cách mạng Việt Nam từ đây đã thăng bằng trên sóng cả, vững vàng định hướng, lần lượt cập đến những bến bờ vinh quang. Một cuộc cách mạng tháng Tám đập tan xiềng xích nô lệ; trả lại tên Việt Nam trên bản đồ thế giới; một Điện Biên Phủ lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu, như một Chi Lăng, Đống Đa hiển hách từng tạc vào lịch sử dân tộc; một chiến dịch Hồ Chí Minh thần tốc và quyết thắng, kết thúc bằng đại thắng Mùa Xuân năm 1975 mãi mãi in đậm trong lịch sử dân tộc những mốc son chói lọi và vẻ vang nhất. Đất nước ngẩng cao đầu, ra khỏi chiến tranh, trở thành một quốc gia độc lập, tự do, sánh vai cùng bạn bè quốc tế. Nhân dân thoát khỏi kiếp nô lệ lầm than, trở thành chủ nhân thực sự của đất nước, của chính bản thân mình.
Giai đoạn cách mạng mới mở ra. Một chặng đường gần nửa thế kỷ không kém phần cam go, với những khúc quanh đầy nghiệt ngã, tiếp tục thử thách bản lĩnh, trí tuệ của Đảng Cộng sản Việt Nam. Thành trì của chủ nghĩa xã hội ở Đông Âu, Liên Xô tan rã và sụp đổ; con đường đi lên chủ nghĩa xã hội đã không còn tiền lệ. Lửa thử vàng, gian nan thử sức. Không lay chuyển, không mất phương hướng; giữa sóng cả không ngã tay chèo; một lần nữa, Đảng Cộng sản Việt Nam đã tỏ rõ bản lĩnh độc lập, sáng tạo, khởi xướng và lãnh đạo công cuộc đổi mới ngày càng toàn diện và sâu sắc, đưa đất nước vượt qua những thách thức khắc nghiệt, đạt những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử. Con đường đi lên CNXH ở Việt Nam tiếp tục được khẳng định và ngày càng được định hình rõ hơn.
Dưới sự lãnh đạo của Đảng; khát vọng ấm no, tự do, hạnh phúc từ ngàn đời của dân tộc đã chuyển hóa thành sức mạnh to lớn vượt qua bao khó khăn, thử thách, đưa nước ta từ một nước nghèo, kém phát triển, trở thành nước đang phát triển, có thu nhập trung bình.
Ba năm qua, thế giới ngổn ngang đổ vỡ, trồi sụt, mất mát vì đại dịch kinh hoàng, vì xung đột, chiến tranh tàn phá. Những nguy nan, gian khó lại thêm một lần thử thách bản lĩnh, kinh nghiệm và khả năng thích ứng của Đảng. Sát sao, linh hoạt, kịp thời trong lãnh đạo, chỉ đạo để rồi lại một lần nữa “tiền hô, hậu ủng”, “nhất hô bá ứng”, “trên dưới đồng lòng”; toàn dân tộc sát cánh bên nhau cùng vượt sóng dữ. Kinh tế Việt Nam vẫn là điểm sáng trong bức tranh màu xám chung toàn cầu. Lòng tin của Nhân dân tiếp tục được bồi tụ; thế đứng của Đảng trong lòng dân tộc và trong mắt bạn bè quốc tế ngày càng vững chắc hơn.
Những thành tựu đạt được trong suốt 93 năm qua là vô giá! Cơ đồ, sự nghiệp, uy tín và vị thế quốc tế của đất nước, của Đảng ta chưa bao giờ rạng rỡ, đầy tư hào như hôm nay. Điều đó lý giải vì sao Đảng ta đã trở thành niềm tin, niềm tự hào của dân tộc; là tổ chức tiền phong duy nhất được Nhân dân vinh danh, gọi bằng tên trìu mến: "Đảng ta!". Chúng ta hoàn toàn có thể tự hào rằng: “Với những thành tựu to lớn đã đạt được, chúng ta có cơ sở để khẳng định rằng, đất nước ta chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín quốc tế như ngày nay” - như đồng chí Tổng Bí thư, Chủ tịch Nước Nguyễn Phú Trọng nhận định tại Lễ Kỷ niệm 90 năm Ngày thành lập Đảng. Và cũng để thêm một lần nữa, chúng ta tự hào rằng: “Thực tiễn phong phú của cách mạng Việt Nam từ ngày có Đảng đến nay đã chứng minh rằng, sự lãnh đạo đúng đắn và sáng suốt của Đảng là nhân tố hàng đầu quyết định mọi thắng lợi của cách mạng nước ta, làm nên nhiều kỳ tích trên đất nước Việt Nam”. Cũng chính từ thực tiễn quá trình lãnh đạo cách mạng, Đảng ta không ngừng được tôi luyện và trưởng thành, dày dạn kinh nghiệm để ngày càng xứng đáng với vai trò và sứ mệnh lãnh đạo cách mạng, xứng đáng với sự tin cậy của nhân dân. Chính những kết quả kiểm chứng thực tiễn sau gần 100 năm lịch sử đã là câu trả lời đanh thép trước những tiếng nói mơ hồ và lạc lõng khác rằng: ở Việt Nam không có một lực lượng chính trị nào khác, ngoài Đảng Cộng sản Việt Nam, có đủ bản lĩnh, trí tuệ, kinh nghiệm, uy tín và khả năng lãnh đạo đất nước vượt qua mọi khó khăn, thử thách để đưa dân tộc đến bến bờ vinh quang./.
Cửa Biển